國籍 (Kok-che̍k)
是 (sī)
指 (chí)
一个 (chi̍t-ê)
人 (lâng)
屬於 (sio̍k-î)一个
國家 (kok-ka)
國民 (kok-bîn)
的 (ê)
法律 (hoat-lu̍t)
書 (chu)
格 (keh),
嘛是 (mā-sī)國家
實行 (si̍t-hêng)
外交 (gōa-kau)
保 (pó)
護 (hō͘)的
依 (i)
據 (kì)。
國國 (Kok-kok)chiòng
國 (kok)
籍 (che̍k)
做 (chò)
為 (ûi)
立法 (li̍p-hoat)的
重要 (tāng-iàu)
內容 (lāi-iông),是
從 (chiông)
十八 (cha̍p-peh)
世紀 (sè-kí)
末 (bo̍at),
十九 (cha̍p-káu)世紀
初 (chho͘)
開始 (khai-sí)的 。
世界 (Sè-kài)
人權 (Jîn-koân)
宣言 (Soan-giân)
第十 (tē-cha̍p)
五 (gō͘)
條 (tiâu)
規定 (kui-tēng): “人人
有 (ū)
權 (kôan)
享有 (hióng-ū)國籍。
任何人 (Jīm-hô-lâng)的國籍
不 (put)
得 (tit)
任意 (jīm-ì)
剝奪 (pak-to̍at) ,
抑 (ia̍h)不得
許 (hó͘)
認 (jīn)
其 (kî)
改變 (kái-piàn)國籍的
權利 (kôan-lī).[1]”